Sony Vaio P91 Hồ Sơ Cài Đặt Máy Tính - nói dối e blog

Sony Vaio P91 Hồ Sơ Cài Đặt Máy Tính

Sony Vaio P91 - Hành trình biến chiếc máy nhỏ xíu thành công cụ làm việc đa năng

Đã lâu lắm rồi tôi không đụng đến laptop. Chẳng phải vì ghét công nghệ, mà đơn giản là không quen với cảm giác vác cái “gánh nặng” đi khắp nơi. Chưa kể bàn phím khó chịu, màn hình chưa đủ lớn khiến cổ tôi luôn cảm thấy mỏi mệt. Vài tháng trước, đồng nghiệp cùng phòng bị thoái hóa đốt sống cổ, bác sĩ chẩn đoán nguyên nhân chính là do thói quen sử dụng laptop trong nhiều năm trời. Nhờ mua bàn phím rời và màn hình ngoài nên bây giờ anh ấy đã cải thiện nhiều.

Cơ ngơi của tôi vốn chỉ là chiếc desktop “hổ báo” ở nhà. Nhưng chuyến công tác dài ngày sắp tới buộc tôi phải thay đổi. Công việc đòi hỏi phải code liên tục, nên chọn mua laptop nào cho phù hợp trở thành bài toán hóc búa.

Sau nhiều đêm thức trắng so sánh thông số, tôi quyết định chọn Sony Vaio P series. Phiên bản P29 bản lẻ trong nước dù có giá cao hơn mà lại chỉ dùng CPU yếu ớt, trong khi P91 bản Nhật có thể nâng cấp lên Z550 với tốc độ xung nhịp 2GHz đáng mơ ước. Dù biết Atom Z series không phải “trâu bò” gì, nhưng tiết kiệm được vài giây mỗi lần biên dịch cũng quý như vàng.

Một lý do nữa khiến tôi “cảm nắng” P91 bản Nhật: màu Burgundy đỏ rực quyến rũ mà bản nội địa chẳng có. Chưa kể tôi khăng khăng muốn có ổ SSD siêu tốc. Khi nhận máy, ba sai lầm hài hước đã xảy ra:

  1. Cụm camera bị bỏ sót dù tôi có nhắc tới. Ban đầu tưởng là lỗi đánh máy, hóa ra người đặt hàng hiểu nhầm là mặc định có sẵn. Nhưng rồi tôi lại thấy vui vì mặt trước máy trông liền mạch hơn hẳn.

  2. Không đổi sang bàn phím tiếng Anh. Nghĩ đơn giản là chỉ khác vài ký tự Katakana, ai ngờ bố cục phím hoàn toàn khác biệt. Ubuntu thì lại không hỗ trợ đồng thời hai bố cục bàn phím, đành cắn răng làm quen với cái “bàn phím dị” này.

  3. Quên thêm dock kết nối VGA/LAN. Phải đến ngày cuối cùng kiểm tra lại tôi mới phát hiện thiếu sót này. Nếu không thì chuyến đi coi như “tắt điện” vì không có cổng mạng.

Người bán ngạc nhiên vì tôi sẵn sàng chi thêm cả triệu để nâng CPU. Với họ, Z550 chả khác biệt mấy, nhưng với dân lập trình như tôi, mỗi giây tiết kiệm được đều quý giá. Chưa kể máy còn tích hợp WWLAN và GPS - hai tính năng tôi rất cần.

Lúc đặt máy, nhân viên gợi ý thêm dịch vụ khắc lazer. Thay vì viết tên, tôi chọn dòng “Keep It Simple, Stupid!” - phương châm sống của mình. Nhưng rồi vận đen ập đến khi kiện hàng bị hải quan giữ lại. Dù được khuyên khai là “máy cũ sửa chữa trị giá 1 triệu” nhưng tôi quyết định khai thật. Với thân hình nhỏ xíu, tôi khai là PDA nên chỉ phải đóng 200k thuế - quá hời so với 1 triệu nếu khai là laptop!

Máy cài sẵn Vista chạy chậm kinh khủng, tôi lập tức cài lại Ubuntu. Card đồ họa Intel GMA500 “khó chiều” đòi hỏi driver psb riêng. Phải thêm tham số mem=1500m vào grub mới chạy được X server. Dù hiệu năng yếu ớt nhưng cũng đủ sức “gánh” engine 3D của tôi. Đáng buồn là driver Windows lại không hỗ trợ OpenGL.

Phần âm thanh cũng có chút vấn đề: micro không hoạt động. Tuy nhiên hệ thống InstantOn tích hợp sẵn trong máy (giống PSP) lại nhận diện được mic hoàn hảo. Thử mount phân vùng ext2 của hệ thống này nhưng tiếc là không tìm được driver hay file cấu hình nào.

Để dùng ngân hàng trực tuyến, tôi đành cài thêm Windows XP. Khó khăn nhất là driver WWLAN. Sau khi cài xong, dùng phần mềm của Option mới kích hoạt được GPS qua lệnh AT. Phải dùng phần mềm DC Unlocker mới mở khóa được HSDPA, dù mất 15 euro và gặp trục trặc đăng nhập do trời xui đất khiến.

Với card Wifi Atheros 928X mới mẻ, tôi phải compile driver ath9k từ source để dùng tính năng inject với aircrack-ng. Đáng chú ý là số IMEI dán trong máy không khớp với dữ liệu Option, phải dùng DC Unlocker mới xác định chính xác.

Chiếc máy nhỏ bé này giờ đây không chỉ là công cụ làm việc, mà còn là minh chứng cho tinh thần “hack việc” đầy sáng tạo. Dù không hoàn hảo, nhưng với những người thích khám phá như tôi, đây chính là “người bạn đồng hành” lý tưởng trên mọi hành trình.

0%