Đừng Nhìn Mặt Mà Bắt Hình Dong - nói dối e blog

Đừng Nhìn Mặt Mà Bắt Hình Dong

Tối qua rời phòng tập thể dục, tôi đang tìm một quán ăn ven đường thì gặp một cậu bé người địa phương đang hỏi đường. Cậu bé nói giọng Trường Sa đặc sệt. Dù đã ra trường được một thời gian nhưng tôi vẫn còn nhớ vài câu tiếng Trường Sa, bèn vui vẻ đùa giỡn với cậu bé vài câu.

Bên cạnh đứa trẻ có một chàng trai trẻ tuổi, trông cũng ngang tầm bằng tuổi tôi. Tôi vừa cười vừa nói: “May mà tôi từng học ở Trường Sa, nếu không chắc khó mà hiểu nổi cậu ấy nói gì!” Qua trò chuyện, không ngờ anh ta lại chính là cựu sinh viên cùng trường với tôi. Thực ra tôi hơi ngại khi nhắc đến chuyện đồng môn, bởi những năm tháng học đại học tôi gần như bỏ bê việc học hành, đặc biệt sợ nhất là người khác nhắc đến các giáo sư hay giảng viên trong trường, vì tôi chẳng nhớ nổi một cái tên nào cả (vì ngày đó hầu như không đi học, làm sao nhớ tên được).

May mắn thay, cuộc trò chuyện chỉ xoay quanh những công trình cổ của trường và các khu ký túc xá. Bỗng nhiên anh ấy hỏi tôi: “Thế anh đã tốt nghiệp chưa?” Tôi giật mình ấp úng: “Tôi đã tốt nghiệp được tám năm rồi!”

Anh ấy mỉm cười đáp: “Còn tôi tốt nghiệp năm 1992.”

Tôi cứ tưởng mình gặp được một người em khóa dưới cùng trường.

0%